Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2011







hôm nay 1 ngày đầu hạ,tôi rảnh rỗi lên viết vài dòng tâm sự,





tôi đang sống trog những năm tháng đẹp nhất của cuộc đời từ trước đến nay.......tôi đang làm việc bằng sự say mê,và lòng nhiệt huyết của tuổi trẻ...tôi đang được học những gì tốt đẹp nhất trong cuộc sống này.....tôi yêu FLP tôi yêu gia đình tôi,tôi yêu đội nhóm của tôi,tôi yêu Forever....





các bạn ạ,ai cũng chỉ đến thế giới này có 1 lần,biết đâu ngày mai tôi ko còn trên cõi đời này nữa...biết đâu ngày mai tôi trở về với cát bụi,...tôi ko được thực hiện những ước mơ hoài bão cua mình..........vậy hãy sông và làm được 1 điều gì đó thật tốt đẹp cho thế giới này các bạn ạ,hãy say mê làm việc như thể ngày mai bạn ko có cơ hội để làm 1 lần nữa.đừng lãng phí thời gian nữa Bách ạ.......hãy cố gắng lên.......con đường phía trước còn nhiều rào cản,khó khăn và tiêu cực........nhưng đó chính là cơ hội của mình Bách ạ..hãy làm 1 điều gì đấy thật ý nghĩa cho cuộc sống này,để bố mẹ phải tự hào vì có 1 người con như thế........người con ấy lẽ ra ko có mặt trong cuộc sống này....





Xin cảm ơn bố,cảm ơn mẹ.....những người cho con cuộc sống hôm nay..cho con 1 thân xác trong cuộc đời này...con sẽ đi tìm tương lai của con...con sẽ đi tìm mảnh đát tốt để con phát triển và trưởng thành.mảnh đất ấy con đã tìm được...đó là Forever bố mẹ ạ





trước đây con luôn nghĩ rằng mình phải nhất nhất trở thành bác sĩ thì cuộc sống mới tốt đẹp...cuộc sống mới danh giá...con thầm cảm ơn 1 ngành nghề cao quý,1 ngành nghề đã cho con 1 chữ Tâm rất sáng và biết yêu thương mọi người....nhưng con ko muốn là 1 người có thể hi sinh vì mọi người nhưng để rồi con lại nhìn bố và mẹ,và anh tài,chị Mai nhừng người thân thương nhất trong cuộc sống của con ko được con quan tâm nhiều.......con ko muốn điều đó,con ko muôn 1 ngày khi đang trong phòng trực chữa bệnh cho 1 người......nhận được tin bố mẹ ra đi.......mà con phải bất lực.





bố và mẹ là những người vĩ đại nhất trong cuộc sống này......bố làm nghề xe ôm rong ruổi trên mọi nẻo đường suốt 23 năm trời,dù nắng dù mưa,dù buổi trưa hè nắng gắt hay đêm đông lạnh lùng...bố vẫn bền bỉ kiên trì chỉ mong cho 3 chị em con ăn học nên người......





còn mẹ,cũng đã ngoài 50 tuổi rồi,công nhân về chế độ 1 cục như bố,ko lương lậu,...cuộc sống thật khó khăn....vâng,con đã biết mẹ vất vả suốt 25 năm trời chỉ có 1 nghề duy nhất....BÁN RAU,vâng,trồng rau muống và bán ngoài chợ.....nhà mang tiếng ở thành phố nam định,mặt đường,mấy người biết được đằng sau nhà mình nuôi lợn,nuôi gà..mẹ đi chợ và nấu rượu....đến tận bây giờ......khi con đi học đại học xa nhà được 2 năm rồi,mà khi về nhà con cũng ko khỏi áy náy khi mẹ đã 53 tuổi rồi mà vẫn mò mẫm hái rau,nấu rượu trog cái bếp ngột ngạt mùa hè này....con thường bảo mẹ rằng,chỉ con mình con học sao thấy bố mẹ vầ vả hơn ngày trước thế....anh chị cũng đã đi làm nhưng xa nhà......con hiểu bố mẹ cũng muốn được gần con cái..nhưng quả thật ko có điều kiện nên đành phải đi xa,





con là con út,nhưng suy nghĩ từ đầu con đã chọn con đường học hành để sau này giúp đỡ bố mẹ,để bố mẹ ko vất vả nữa,nhưng quả thực con đường con đang đi rất dài.......và con tin mình sẽ thành công nhưng cũng muộn màng,và liệu bố mẹ có nhìn thấy thành công của con không?lúc đó con muốn báo hiếu bố mẹ,muốn đưa bố mẹ đi du lịch khắp nơi,thì bố lại đau chân mất rồi,mẹ lại mắt kém và sức khỏe yếu đi nhiều rồi,muôn mời bố mẹ những món ăn ngon đặc sản mà cả đời lao động vất vả chưa được thưởng thức...... thì bố mẹ cũng ko ăn được vì các giác quan ko còn nhanh nhạy nữa rồi........





con ko phải là 1 người hay lo xa nhưng đó là thức tế mà con đã gặp rất nhiều trong cs này......





về phần con,con phải có 1 cuộc sống hạnh phúc,1 cs đủ đầy,vì con dc bố mẹ cho ăn học....con phải luôn vuon lên





vì vậy con phải là 1 người thành công và thành đạt trong cuộc sông này....để mọi người trong xã hội biết đến bố mẹ.biết đến con,và quan trọng hơn hết là con phải giúp đỡ cho nhiều người,giúp họ có được 1 cuộc đời như Con và hơn Con.vâng cuộc đời chứ ko phải cuộc sống bố mẹ ạ!





1 năm sau con sẽ có thành quả đầu tiên....con hứa đấy.1 chuyến du lịch xuyên việt cho gia đình mình! yeah!