Thứ Hai, 25 tháng 4, 2011

1h30' sáng 26/04/2011.tôi lại thao thức ko ngủ được,tôi vừa trải qua 1 phút yếu lòng....tôi không giữ được sự bản lĩnh của mình....vâng...tại sao tôi vẫn yếu đuối như thế...tại sao tôi vẫn ko thể tập trung làm việc được....tôi đã nỗ lực làm việc thực sự chưa
Tôi chợt nhân ra rằng.. thời gian vô cùng quý giá,nó ko chờ đọi 1 ai cả!
vì vậy tôi phải nỗ lục nhiều hơn nữa,phải hoàn thiện bản thân mình thật nhiều,thật nhiều...
Tôi phải thành công trong cuộc sống.hơn lúc nào hết.tôi đang nghĩ rất nhiều về gia đình tôi,bố mẹ tôi,họ đang chìm trong giấc ngủ sau 1 ngày làm việc thật vất vả..
mỗi lần về nhà nhìn thấy mẹ mà chua xót trong lòng......tôi 21 tuổi đầu mà chẳng giúp gì được cho bố mẹ.
Người mẹ quá lam lũ vất vả,người mẹ chỉ vì con cái mà chịu khó bươn chải lăn lội,sớm hôm.vâng,51 tuổi đầu mà vẫn làm lụng tối ngày,hái rau,nhặt rau,nuôi lợn,nấu rượu,1 ngày ko biết ti tỉ việc mẹ làm mà ko 1 lời than vãn.9h tối được phút thảnh thơi ngồi xem phim,xon xái đã đi xa...anh chị mỗi người lo cho cuộc sống của mình,bố mẹ lại cặm cụi,cô đơn....
vì thé,từ ngày hôm nay,tôi sẽ sống sao cho trách nhiệm hơn,tôi ko thể mãi ỷ lại quá nhiều.Tôi phải có kỉ luật cao hơn với bản thân mình.Tôi phải thành công!
21 năm nữa tôi hứa sẽ có 1 chuyến du lịch xuyên việt cho cả gia đình tôi,nhất là người mẹ tôi,cả đời chỉ biết bận bịu làm ăn.........
TÔI XIN HỨA SẼ LÀM VIỆC NGHIÊM TÚC,NỖ LỰC HẾT SỨC MÌNH ĐỂ THÀNH CÔNG TRÊN CON ĐƯỜNG MÌNH ĐÃ CHỌN,ĐÓ LÀ FLP

Thứ Ba, 5 tháng 4, 2011

06/4/2011....Thái Bình một buổi sáng yên lặng,cảm thấy 1 chút gì đó tĩnh mịch và yên ả trong lòng....tôi trải lòng mình....những tháng ngày qua....tôi đã hiểu ra rằng mình sống chưa thực sự có ý nghĩa...tôi muốn tìm 1 sự đổi mới....và tôi đã tìm được...FLP...vâng đó là cơ hội và may mắn đã đến trong cuộc đời tôi...
Vào đây tôi mới biết suy nghĩ hơn,có hướng đi rõ ràng hơn...mới suy nghĩ nhiều hơn cho gia đình cho bản thân...và quan trọng hơn cả là tôi làm chủ được tương lai của mình
4 năm nữa...tôi rời mái trường đại học y.....6 năm đèn sách học hành miệt mài...với mơ ước được đem kiến thức,nhiệt huyết và chữ TÂM để phục vụ cho đời...
Bác sĩ....sao 2 từ đó lại quá thiêng liêng như vậy....phải chăng đó là sự sùng bái quá mức của con người,là đỉnh cao của nấc thang danh vọng,của địa vị và tiền tài trong xã hội này...
Vâng tôi mơ ước trở thành 1 bác sĩ,vì bản thân...gia đình...bạn bè..và xã hội này!
nhưng liệu rằng khi ra trường,1 bác sĩ trẻ đã có thể toàn tâm toàn ý với nghề chưa
họ đã được xã hôi hiểu và đèn đáp xứng đáng chưa.........hay để rồi,với những lo toan,cơm áo gạo tiền,chưa lo tốt cho bản thân mình,thì liệu rằng tôi có giữ được chữ TÂM trong y đức của người thầy thuốc.
FLP đã cho tôi 1 cơ hội...để giúp cho ước mơ của tôi trở thành sự thực.Tôi yêu FLP
Với tôi thành công là giúp đỡ được nhiều người để họ có cuộc sống tốt hơn!
TÔI QUYÊT TÂM THỰC HIỆN MƠ ƯỚC CỦA MÌNH ĐẾN CÙNG!TÔI HỨA ĐẤY!
Tôi cần hoàn thiện bản thân mình rất nhiều.Bắt đầu nào!